Bạn tôi có lần hỏi, có gì ngon ở miếng xoài toàn xơ, ít thịt, hạt dầy đến vậy
Tôi bảo: Đó là mùi của kí ức
Mùa hè năm nay nóng oi ả, tôi lại chợt nhớ tới mùa hè của lũ trẻ nghịch ngợm ở Tổng Kho năm nào.
Hồi bé còn bao cấp, tất cả nhu yếu phẩm đều xuất phát từ công ty Thương nghiệp, và mỗi huyện thị đều có 1 cái dãy nhà chứa hàng to đùng nên gọi là Tổng Kho
và Tổng Kho Thị xã Lai Châu hồi ấy có cây muỗm, cây xoài cổ thụ, lũ nhỏ chúng tôi phải vài vòng tay mới đủ ôm gốc.
Tuổi thơ hồn nhiên trốn bố mẹ, trốn ngủ trưa chơi trốn tìm, đồ hàng, lấy lá xoài làm tiền, lấy quả làm thức ăn, đói thì chọc cho xoài rụng chấm muối ớt, mùa xoài chín thi nhau đáp, đôi dép có khi chưa chọi trúng xoài mà mắc cả lên ngọn cây cao.
Mê nhất là lúc xoài. muỗm chín rộ, chỉ 1 cơn gió là rụng lộp bộp, hương vị trái chín cây ngọt ngào đến độ nhớ mãi. Muỗm chín, chả cần dao rựa chi hết, cứ bóc vỏ rồi lủm vào miệng thế thôi, ngon lắm.
Ngày đó không có internet, không có trà sữa, trà chanh, hè tới đứa nào cũng nắng cháy da, vàng hoe cả tóc.
Lớn lên một chút, mỗi đứa mỗi ngả, những gốc cây, những con đường thủa bé xa xưa cũng chìm dưới lòng hồ thuỷ điện, mang theo vô vàn kỉ niệm chỉ còn là kí ức
Đôi khi chỉ là chênh vênh khi nhớ về mảng sân vuông nơi mọi người hay tụ tập đánh cầu buổi chiều
Đôi khi chỉ là những hoài niệm 1 vùng trời bình yên.
Nhớ về Mường Lay – mùa hè 2023